Thứ Hai, 8 tháng 7, 2019

Nỗi nhớ để đâu ?

Nỗi nhớ thì để đi đâu? Đây là câu hỏi mà mình vẫn thường đặt ra cho bản thân mỗi khi nhớ về một ai đó. Trong cuộc sống, chúng ta chắc không khỏi sẽ có những nỗi nhớ cho riêng mình và mỗi người sẽ có những cách để định nghĩa nỗi nhớ của mình khác nhau. Du học sinh hay sinh viên đi làm thêm thì nhớ nhà, nhớ quê hương, gia đình, bạn bè, những người trót sa vào lưới tình thì nhớ đến nhau, những người vừa mất đi người thân thì tìm lại những mảnh vụn vỡ của ký ức, hay những người già lại đi góp nhặt những hoài niệm đã phủ màu thời gian. Mỗi cá nhân, không màng đến độ tuổi đều có nỗi nhớ cho riêng mình và gói ghém nó trong một không gian riêng tư nào đó mà chỉ họ biết, chỉ họ cảm nhận và khắc ghi trong lòng. 



Nỗi nhớ - vô hình chung trở thành một trong những nỗi niềm vô hạn, dù là sâu đậm hay thoáng qua. Nó đã trở thành một phần thiết yếu bên trong mỗi con người, là một trong những mảnh ghép cảm xúc day dứt và đặc biệt nhất. Vui, buồn theo thời gian đều có thể phai nhạt đi, nhưng cái sự nhớ nhung thì lại khác. Đối với bản thân mình, nỗi nhớ len lỏi vào những việc mình làm, nỗi nhớ là động lực và là bàn đạp cho bản thân. Nỗi nhớ vương lên trên trang giấy mình viết, rơi lên những phím đàn của bài ca mình đánh và thấm vào những ca từ mình hát ra. Nỗi nhớ khẽ khàng chạm đắng trên môi khi mình uống cafe với bạn bè, và bẽ bàng đến rồi đi thông qua những giọt nước mắt vào mỗi đêm. Kể ra thì nghe thật sến súa, nhưng quả đúng như vậy, mình đã quá quen với việc sống với những nỗi niềm trong lòng, đưa những nỗi niềm ấy lên bàn cân với công việc, học tập và gánh vác tất thảy. 



Vậy thì nỗi nhớ để đi đâu nhỉ? Để trong lòng à? Hay để trong những ngăn kéo khóa kín của tâm trí? Có lẽ mỗi người sẽ có một phương pháp riêng để cất giấu những nỗi nhớ, có thể là qua những tấm bưu thiếp hay lá thư tay, những bức ảnh đã sờn màu, những cửa kính nho nhỏ của tâm hồn mới xây, nhưng với bản thân mình nỗi nhớ không được cất giấu đi đâu cả, nó trải khắp mọi nẻo, cả trong nội tâm lẫn bên ngoài. Nếu có giấu, thì nỗi nhớ chỉ đang đứng núp sau những chiếc mặt nạ vui vẻ mình đeo mỗi ngày. Nhớ nhung thì đi kèm với buồn bã mà, chả ai muốn phô ra những nỗi buồn của mình cho người khác cả. Lớn rồi, tự lo cho bản thân thôi. Mình tin chắc rằng cũng có ai đó ngoài kia như thế, giấu bản thân sau những chiếc mặt nạ và rồi dần dần trở thành những diễn viên trong chính cuộc đời mình. Xin đừng nói rằng họ quá cường điệu hóa những nỗi niềm, họ quá rảnh khi để tâm trí cho nỗi nhớ. Chỉ là những người như mình quá nhạy cảm và dễ tan vỡ mà thôi. 

Ảnh: Just dark 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

EVA Air Việt Nam - phòng vé uy tín ở Hà Nội

Phòng vé EVA Air Việt Nam tại Hà Nội là địa chỉ uy tín để hành khách có thể đặt vé máy bay và nhận các dịch vụ hàng không chất lượng cao. Vớ...