Thứ Ba, 21 tháng 7, 2020

Lấy đạp xe làm thú vui

Trong khi bạn bè cùng trang lứa người người nhà nhà sắm xe máy, xe ô tô, mình vẫn trung thành với chiếc xe đạp cũ mua cách đây 6 năm, một phần vì khi tập xe máy lỡ đâm trúng người ta, nhưng cũng một phần vì đạp xe dạo phố phường đã trở thành một sở thích khó bỏ.

 












Mỗi lúc chán nản, mình lại vác con xe đạp đi khắp phố phường chơi. Mình thích cảm giác đạp xe, thích cả việc ngắm nhìn sự vật xung quanh trôi qua tầm mắt một cách lơ đãng, chậm rãi và yên bình. Việc mình hoàn toàn làm chủ chiếc xe ấy, đạp xe qua từng khu phố có cái hay riêng mà xe máy và ô tô không có. Chân chúng ta đạp để vận hành các bánh răng, cho xe tiến về phía trước. Điều đó mang lại sự liên kết giữa con người, xe và mặt đường theo một cách trần trụi thô sơ hơn cả. Trong lúc ấy, chúng ta hoàn toàn có thể cảm nhận mọi thứ xung quanh, từ con người, cây cối cho đến những tòa nhà, những hoạt động đang diễn ra một cách chậm rãi, không vội vàng hay gấp gáp. Khi đạp xe, ta từ tốn đón nhận khí trời, từ tốn để những làn gió vờn nhẹ trên mái tóc, và từ tốn phiêu du theo hạt nắng, mây trời và cả những suy nghĩ mơ mộng trong đầu chúng ta nữa. Có thể nói, giữa muôn vàn loại phương tiện, nếu đi để cảm nhận và suy tư, xe đạp luôn là lựa chọn tốt nhất.
































 


Mình bắt đầu hứng thú với việc cảm nhận mọi sự xung quanh từ khi còn bé. Từ ngày bố mẹ mua cho chiếc xe đạp con nít, mình đã có biết bao kỷ niệm đạp xe khắp nơi. Còn nhớ hồi đó trong khu, đám con nít đứa nào cũng sắm sửa cho mình một con xe. Chúng nó rủ mình và bao anh em bạn bè khác lập ra một hội đua xe đạp, đi khắp mọi nơi, từ những con ngõ nhỏ nhất, đến khi ra đường lớn. Thời đó có xe đạp gia nhập hội là cũng dữ lắm, cùng mấy đứa đi khắp mọi nơi, giải quyết mâu thuẫn trong khu như dân xã hội đen vậy. Là thằng lớn nhất, mình được chúng nó cho dẫn đầu đoàn đua, lái con xe X-Game nom oai phong lẫm liệt chẳng khác các bậc lão tướng thời xưa chỉ huy quân đánh giặc. Nhưng rồi thời gian qua đi, những đứa trẻ con ngày nào cũng lớn và có những mối bận tâm khác. Hội xe đạp cứ thế thưa dần, cho đến bây giờ có lẽ chỉ còn một mình mình đạp xe khắp nơi, đơn độc nhưng vẫn vui thú như ngày nào. Cũng đúng. Vì mình hay giữ cho bản thân một góc nhỏ tuổi thơ mà chả buông bỏ, cứ khư khư giữ lấy mà thôi. Hồi xưa thì náo loạn khu phố với bạn bè trong khu, nay mình lặng lẽ ngắm nhìn sự đổi mới vẫn ở nơi cũ ấy, không ồn ào, huyên náo nữa. Nhưng chung quy lại, vẫn từ cái xe đạp mà ra. 





















Không biết mình sẽ còn đi xe đạp đến bao giờ nữa, nhưng hiện tại mình vẫn giữ thói quen ấy hằng ngày. Có lẽ đến một lúc nào đó mình sẽ buông bỏ để tìm đến một loại hình phương tiện mới, khi mình thôi mơ mộng và hoài niệm, cũng như những người khác tất bật lao đầu vào công việc mưu sinh chăng? Chẳng thể nói trước được, nhưng mình rất vui vì những năng lượng tích cực mà việc đạp xe đã đem lại cho mình từ trước đến nay.

 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

EVA Air Việt Nam - phòng vé uy tín ở Hà Nội

Phòng vé EVA Air Việt Nam tại Hà Nội là địa chỉ uy tín để hành khách có thể đặt vé máy bay và nhận các dịch vụ hàng không chất lượng cao. Vớ...