Đúng vậy. Trà chanh và Nhà thờ, hai thứ vốn chẳng liên quan đến nhau ấy lại là cái sành của giới trẻ Hà Nội. Một cái xuất thân từ đường phố, đầy bụi bặm và bình dân, lại hòa quyện hợp lý vô cùng với cái còn lại đầy trang nghiêm, đầy duy vật và tâm linh. Một bên đại diện cho cái sức sống sôi nổi thường ngày của người Việt, vẫn được gìn giữ và phát huy và một bên đại diện cho cái Âu hóa được người Pháp mang sang, cả thảy tạo nên tổng thể của một lối sống văn hóa vỉa hè vô cùng độc đáo, mà có lẽ chả nơi đâu ở cái đất Việt Nam này được như ở Hà Nội.
Nhận xét
Đăng nhận xét